Ba đứa trẻ mồ côi vô cùng thương tâm, một, hai, ba, lang thang khắp nơi tìm kiếm một mái ấm thân thương mà chẳng nơi nào muốn đón nhận chúng. Chúng phải sống thu xếp nơi đây, nương tựa nhau trên chính bước chân lừng lẫy của sự lạc lõng. Tiêu đề “Chơi kiểu ngựa” đã ám chỉ về một ý tưởng đặc biệt và đầy bất ngờ. Giữa cuộc đời đầy chông gai ấy, trên con đường đầy bùn đất và sự tàn nhẫn của thế giới, ba đứa trẻ bất ngờ được cưu mang bởi một chú ngựa. Ngựa, với đôi mắt đen láy long lanh, đã dẫu có vẻ ngoài đơn sơ nhưng lòng của nó tràn đầy tình yêu thương. Chú ngựa, bằng lời nói đơn giản mà đầy cảm động, đã mở rộng tay về phía ba đứa trẻ thiếu thốn, nói: “Hãy sống với tôi”. Và thế là, ba đứa trẻ mồ côi được chào đón với một niềm vui chảy tràn ngập tràn trong lòng. Chú ngựa đã thay thế cả gia đình, mang đến cho chúng một mái nhà ấm áp, một tình thương chân thành, một nơi có thể gọi là gia đình. Câu chuyện về “Chơi kiểu ngựa” mang đến cho chúng ta một thông điệp toả sáng về tình yêu thương bất chấp hoàn cảnh, về sức mạnh của lòng nhân ái và hy vọng.